Ai về ta gửi theo về
Khoảng trời riêng với lời thề ngày xưa
Cái thời sớm đón chiều đưa
Con tim thổn thức cũng vừa biết đau…
Khoảng trời riêng với lời thề ngày xưa
Cái thời sớm đón chiều đưa
Con tim thổn thức cũng vừa biết đau…
Một mình ta với hanh hao
Một mình thu với nghẹn ngào heo may
Một thời khờ khạo mê say
Ta xin gửi lại vơi đầy nắng mưa
Ơi mùa thu của ngày xưa
Trong veo giọt nắng lưa thưa hiên nhà
Người đi biền biệt sơn hà
Hao mòn xuân sắc nhạt nhòa đường tơ…
Và rồi chuyện cũ thành thơ
Ta đem xếp lại giấc mơ tứ mùa
Mưa đan xéo hạt như đùa
Ta về hong lại thu xưa...lạc rồi!
