Vậy là thầy đã đi xa hơn bốn năm rồi. Căn bệnh ung thư quái ác đã cướp mất người thầy vô vàn kính yêu của chúng tôi.
Còn đâu sự hồ hởi những lần chạy đến nhà khoe với thầy chuyện vui về công việc; sự trưởng thành của con cái, hay ngồi khóc, tâm sự với thầy những điều cần sẻ chia. Thầy là thầy giáo cũ - người bạn lớn - như người cha ân cần kính yêu… . Thầy giáo dạy toán của tôi hồi cấp 3, có chữ viết thật đẹp, cách trình bày rõ ràng và sự dạy dỗ khắt khe. Thầy không là người có vị trí lớn trong ngành Giáo dục tỉnh, nhưng thầy lại có bao học sinh quý mến. Nghỉ hưu rồi, nhưng hàng ngày vẫn có rất nhiều học trò tới thăm…đưa đi tham quan khắp mọi miền Tổ quốc.
Những ngày lễ, tết ở nhà thầy thật tấp nập.Thầy cũng như trò tóc muối đã nhiều hơn tiêu... Khu vườn của thầy ríu rít tiếng trò, chẳng phải đến tặng quà cho thầy đâu, mà đến hái quả trong vườn nhà thầy mang về: Bưởi, chanh, cam, chuối, vả…Những trò khá khá một chút thì vác đến cho thầy thùng bia, chai rượu để thầy tiếp khách, đứa thì ít trà ngon, cây thuốc lá; có đứa tát ao có vài con cá ngon đưa đến biếu thầy. Cũng có đứa chẳng có quà gì mang đến, chỉ đến thăm và xin quà của thầy thôi…nhưng thầy trò hạnh phúc biết mấy!
Ngày 20 tháng 11 năm nay, ở xa em không về thắp nén hương để tâm sự cùng thầy với bó hoa tươi đặt trên mộ như mọi năm.Em kính gửi đến thầy nén tâm nhang của cô học trò mà thầy thương, quý nhất!
Chắc thầy Thái Xuân Long của chúng tôi thanh thản yên nghỉ nơi cõi vĩnh hằng. Ở nơi xa, em mãi mãi nhớ về thầy, nhất là những ngày hội này, thầy ơi!!!
Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam, NMCR xin gửi đến những nhà giáo của chúng ta lời chúc mừng tốt đẹp nhất !