Huỳnh Xuân Sơn Với Cảm Nhận Bài Thơ Hoa Đồng Nội Của Tác Giả Thanh Bình (NMCR)
Tôi yêu thích hoa dại, không biết từ khi nào? Có lẽ là từ khi còn bé lắm khoảng ba bốn tuổi. Tôi đã đi chăn trâu theo ông nội rồi. Cả ngày chơi thơ thẩn hái hoa dại trên những triền đồi bãi trống bỏ hoang. Vùng trung du bắc bộ quê tôi, bốn mùa đều có hoa dại. Dân quê tôi ruộng đất ít, mấy ai nghĩ đến trồng hoa vào thời điểm bát cơm ăn độn khoai sắn chưa đủ no. Tôi nhớ tất cả các loài hoa dại quê tôi có lẽ cũng xuất phát từ những ngày chăn trâu từ tấm bé ấy. Chứ sau này lớn lên nữa thì phải mang theo đôi quang đi chăn trâu thêm việc cắt cỏ. Đâu có thời gian mà hoa với bướm …
Thời gian thấm thoắt đã qua hơn ba chục năm, những ký ức cũng dần nhạt phai tỷ lệ thuận với mức độ hằn sâu của những vết chân chim nơi khóe mắt. May mắn thay mấy năm gần đây tôi ra ngoại thành sống gặp rất nhiều hoa dại mọc ở những khu đất trống chưa xây nhà! Cứ vài ngày tôi lại cắt một bình bông mấy loài hoa dại về cắm ở phòng khách, nhiều lần có khách đến ai nấy đều nhìn nó chăm chăm. Mặc, khi hoa héo tôi lại đi cắt bình khác.
Chiều nay vừa thay một bình bông cúc dại xong, lên phòng mở máy lại gặp bài thơ Hoa Đồng Nội của chị Thanh Bình. Lòng tôi nao nao, viết mấy lời thăm chị. Tôi copy về và ngồi nghiền ngẫm bài thơ chỉ vỏn vẹn bốn câu như sau:
Hoa Đồng Nội
Âm Thầm trong gió đùa reo
Bông hoa đồng nội rải nghèo lối đi
Bứt lên…
Dằn xuống mà chi
Hoa giống em.
Chẳng có gì
Hoang sơ… (NMCR)
Càng đọc càng thấy tác giả đã rất khéo léo sử dụng ngôn từ. Chỉ với tựa đề thôi đã cuốn hút người đọc rồi! Bốn câu thơ đọc lên nhìn ngắm quả thật ngôn ngữ chị sử dụng rất đơn giản ai đọc cũng thấy ngay nó là hoa dại, hoa của đồng nội thì vốn dĩ nó luôn luôn “âm thầm” bất kể ở đâu, thôn quê hay thành thị, Chị viết nó : “Âm thầm trong gió đùa reo”. Đọc ta thấy ngay hoa không hề âm thầm bởi động từ reo chị đặt ở cuối câu. Hoa âm thầm lặng lẽ bởi nó chỉ là một loài hoa dại khiêm nhường về hương sắc. Nhưng, đấy chỉ là khi giông tố, mưa trút hay lúc hanh khô lạnh giá mà thôi, hoặc ở một góc khuất nào đấy khiến nó phải âm thầm lặng lẽ cả đời . Gặp gió Xuân nồng nàn đến, hoa cũng xao động, cũng reo vui đón gió trong nắng đấy chứ.
“Bông hoa đồng nội” dù ít,hay nhiều, nó cũng góp phần tô điểm hương sắc làng quê. Sao chị lại để nó gánh thêm cái “tội” “rải nghèo lối đi” thế nhỉ? Phải chăng ngữ cảnh bài thơ ra đời cũng giống nơi tôi sinh ra và lớn lên, Quê nghèo thì ai còn cảm giác say đắm với mấy bông hoa mọc hoang cạnh lối đi nữa đây? Mà cũng vì nghèo nên đường làng, bờ thửa, triền đê ít người qua lại mới có chỗ cho hoa mọc lên và sinh sôi... Phải chăng "rải nghèo lối đi" còn có ý muốn nói, người xa xứ mỗi khi về thấy những Bông Hoa Đồng Nội là nhớ cảnh quê nghèo.
Tới đây tôi nhận thấy những ngôn từ như đã nói nó đơn giản dễ hiểu ở trên, bỗng nhiên lại thấy sâu xa trong đó ẩn chứa cả một nỗi niềm sâu lắng lắm chứ không hẳn chỉ là tả thực một loài hoa đồng nội không thôi đâu!
Tôi nghĩ thế và tôi đặt giả thiết Bông Hoa Đồng Nội này có phải chăng chính là một cô thôn nữ nào đó. Hoặc tác giả bắt gặp hình ảnh bông hoa ấy là chính mình hay không! Ý nghĩ này càng nảy nở trong tôi sau khi đọc đến câu
Bứt lên
Dằn xuống mà chi!
Hai động từ “bứt lên, dằn xuống” đi theo nhau kèm hai từ “mà chi” nửa như cảm thán, nửa nhưmuốn nhắn nhủ người đọc. Thân vốn là loài hoa dại có nghĩa gì đâu? Chẳng cao sang như ly như huệ, chẳng ngọc ngà như hồng như cúc, bứt lên cũng chẳng ai đoái, dằn xuống cũng chẳng ai hoài. Làm vậy chỉ khổ thân tôi thôi! Có sáu chữ rất đơn giản đọc lên ai cũng thấy, ai cũng hiểu sao tôi như nghe nặng trĩu trong lòng với ý nghĩ “Bông hoa Đồng Nội” của chị chính là Hình ảnh người thiếu nữ đó đây ta đã gặp.Có thể là chính tác giả, có thể là tôi và có thể là bất kỳ ai mà ta đã và sẽ gặp….
Suy nghĩ ấy đã có điểm tựa khi tôi vào câu kết:
Hoa giống em
Chẳng có gì
Hoang Sơ….
Tám từ nối nhau thành một sợi dây có ba nút thắt xiết chặt trái tim tôi. Có lẽ với câu thơ này tôi chẳng cần giải thích ý nghĩa của nó làm gì. Chị đã nói hết , nói đủ về Em, về bản chất sự việc sau khi bị bứt lên dằn xuống. Hai từ cuối cùng Hoang Sơ…kèm theo một dấu ba chấm sao tôi cảm thấy như buồn buồn tủi tủi chứa đựng hết vào hai chữ này và ba cái dấu chấm ấy thì phải…
Nhưng tác giả ơi! Cái sự tự mình nhìn nhận rằng Em: “Chẳng có gì” ấy, là do Em nghĩ vậy thôi. Hoa Đồng Nội tuy không rực rỡ về sắc, không nồng nàn về hương. Nhưng nó có sự bền bỉ vì nó được trưởng thành và khoe sắc từ trong mưa nắng bốn mùa. Thậm chí bão tố lũ lụt nữa….
Em cũng vậy! “Em giống hoa” em không đẹp với vẻ đẹp đài các, kiêu sa…Em Hoang sơ….bởi em vốn là một cô gái bước ra từ thôn dã, em được nuôi dưỡng bằng tình cảm chân thực của người thôn quê vốn quanh năm chân lấm tay bùn, nhưng em có trái tim nhân hậu, em có tình yêu đơn giản nhưng bền bỉ và chung thủy dẫu cho gặp phải trắc trở gì thì Em vẫn là Em một Bông Hoa Đồng Nội.
Bài thơ rất ngắn. Được chị viết về Hoa Đồng Nội, nhưng từ tình thơ, ý thơ , hồn thơ phảng phất bao trùm lên từng con chữ chị chắt lọc cẩn thận để gửi gắm một thân phận con người mà cụ thể là Em. Em có lẽ là một cô gái quê nghèo cũng từng phải trải qua những đắng cay cơ cực như loài hoa dại lúc bị bứt lên dằn xuống...
Và đây là nỗi niềm của chính tác giả khi trả lời chia sẻ của bạn bè:
Viết tứ thơ, chị thương mình tội tội
Như bông hoa đồng nội hoang sơ
Chẳng tươi xinh như lan mận đào mơ
Mà dung dị khiêm nhường - Hoa đồng nội (NMCR)
Như bông hoa đồng nội hoang sơ
Chẳng tươi xinh như lan mận đào mơ
Mà dung dị khiêm nhường - Hoa đồng nội (NMCR)
Cám ơn tác giả, cảm ơn Hoa Đồng Nội đã cho tôi sống lại kỷ niệm tuổi ấu thơ. Đặc biệt khiến tôi yêu hơn loài hoa dại ven đường mà tôi vẫn thường nâng niu mỗi ngày.
Sài Gòn cuối xuân 2014
Huỳnh Xuân Sơn
Ngựa mỏi chân rồi cám ơn tác giả Huỳnh Xuân Sơn về bài cảm nhận trên.
Nguồn:http://www.tho.com.vn/bai-viet/huynh-xuan-son-voi-cam-nhan-bai-tho-hoa-dong-noi-cua-tac-gia-thanh-binh-nmcr/38674
Buồn đâu cánh hoa đồng nội
Trả lờiXóaXác xơ cả tháng lẫn ngày
Hoa hay chính là em vậy?!
XóaTem vàng cho Lão Bà Bà...
Hoa đồng nội nép kiêm nhường
Trả lờiXóaBỗng giàu tâm tưởng con đường có em?
Ai thích, mời đứng lại xem
XóaChỉ ngắm thôi, chớ hái đem về nhà! :))
Bốn câu lay động lòng người
Trả lờiXóaTrông hoa mà thấy chơi vơi lòng mình...
Chúc mừng em đã có bạn đồng cảm mà viết lên những lời chân thật!
Những mong hoa cũng như mình
XóaDẻo dai trước gió rung rinh nắng về...
Em cám ơn chị đã thăm và chia sẻ!
Thơ chị hay, lời bình hay nữa.
Trả lờiXóaEm chúc mừng chị!
Chị cám ơn Hoàng Anh!
XóaChúc mừng chị miềng được bình thơ
Trả lờiXóaKiểu ni sức khỏe ko cần thuốc thang
Cứ rứa bách bệnh tiêu tan (~_~)
Chúc mừng chị miềng nha ! Chúc chị miềng tuần mới tràn niềm vui, ấm áp tiếng cười
[img] http://lifeplusimage.com/media/_good_morning_051_gif_50deee66439a3.gif [/img]
Em mời chị Ngựa cafe
XóaRất vui là chị rất mê thứ này!
Bác sĩ bảo: Uống không hay
Nhưng rồi chị cũng ngày ngày một ly! hi hi...
http://img2.news.zing.vn/2012/03/03/ntk20110811-2.jpg
Trả lờiXóaTím thăm chị và lời bình như chấp cánh cho bài thơ hay của chị. Những lời lẽ chân thành giản dị nhưng đã khiến cho người đọc quay về với tuổi thơ của mình. Và hơn nữa cũng đã dẫn dắt cho những ai chưa một lần được đối diện cùng "Hoa đồng nội" cảm nhận được nét dịu dàng, dễ thương và sức sống mãnh liệt của loài hoa này...
Một bài thơ viết lên, mà bạn đọc hiểu được 60% được coi là thành công rồi đấy Tím ah. Huỳnh Xuân Sơn đã hiểu được phần lớn ý đồ của chị muốn chuyển tải đến bạn đọc, như vậy là quý lắm rồi!
XóaCám ơn Tím đã đồng cảm!
Bài cảm nhận phân tích khá hay. Chúc mừng Ngựa có nhiều bạn đồng cảm. Cố lên! Cố lên Ngựa ơi, đừng có mỏi chân mà chồn gối nhé
Trả lờiXóa[IMG]http://i1093.photobucket.com/albums/i431/hienluong2/Chuc-mung/signature_12_zps0f14e72b.gif[/IMG]
XóaMỗi người có một cách thẩm thấu thơ riêng, có thể có nhiều người hiểu theo chủ ý của tác giả.Nhưng cũng có không ít người hiểu theo cách của mình. Vậy nên, khi đọc cảm nhận của bạn đọc, đôi lúc tác giả ngạc nhiên với ý triển khai khác lạ mà chính mình chưa nghĩ tới
XóaCám ơn anh Hiền Lương đã cổ vũ động viên!
Đọc thơ nghe nỗi buồn nhè nhè, nhớ tuổi thơ mình đã đi qua! Đọc cảm nhận của Xuân Sơn, bài thơ hình như hay lên gấp bội! Chúc mừng Ngựa có bài thơ hay, chúc mừng Xuân Sơn có bài bình thật tuyệt!
Trả lờiXóaHoa đồng nội, mọc sườn đồi
XóaEm đi mỗi bước hoa cài chân em
Bâng khuâng ai dừng lại xem...
Cảm ơn nhiều nhé Sóc ơi
Rất vui em Ngựa được lời sẻ chia!
Cảm nhận từ: benbonhangian [Bạn đọc] Email 17.03.14@22:17
Trả lờiXóaChúc mừng tác giả Hoa Đồng Nội
Mình rất tâm đắc với bài viết cảm nhận của tác giả Huỳnh Xuân Sơn.Hoa Đồng Nội chỉ là cái cớ để nói lên nỗi lòng, để cấu tứ thành thơ. Mỗi người có một cách nhìn khác nhau.Hoa Đồng Nội của Thanh Bình có sự khiêm nhường nhưng mang một ẩn ý sâu về nhân cách của người con gái chân quê. Bài viết đã thể hiện được sự đồng điệu của tác giả với tác giả.Cám ơn các bạn đã cho bạn đọc xa gần được thưởng thức!
Rất cám ơn anh Đỗ Minh Tâm đã gửi lời chia sẻ rất đúng chủ ý bài thơ của NMCR!
XóaBạn này chắp cánh cho bài thơ của chị thật tuyệt vời.
Trả lờiXóaEm chúc mừng cả tác giả bài thơ và tác giả của bài bình chị nhé.
Hoa dại ven đường, không cần chăm bón, bứt đi, phá đi, nó lại mọc tràn cả vào lối đi,khiến lối mòn hẹp lại. Thể hiện một vẻ đẹp tự nhiên, không trau chuốt...Cũng có thể tác giả ví bông hoa dại như nhan sắc của người thôn nữ đồng quê, không sắc nước hương trời như nhiều cô gái mĩ miều khác, mà ý nhị khiêm nhường nép giữa đám đông...
XóaCám ơn LV đã chia sẻ cùng chị!
Chúc mừng em có bạn tri âm, đã đòng cảm với em một cách tuyệt vời!
Trả lờiXóaChị đọc bài thơ Hoa đồng nội của em không thể hiểu hết được ý tứ của em. Bởi chị rất thích hoa đồng nội mà chị gọi là hoa dại, nó có sức sống mãnh liệt và vẻ đẹp dung dị. Nó có thể mọc ở bất cứ nơi hoang dã nào, bờ rào, triền đê, kẽ đá...
Chưa bao giờ trông thấy hoa dại mà chị không đứng lại ngắm hay chụp ảnh, nhất là hồi ở bên Đức vào tháng 5 có bãi cỏ mọc đầy hoa dại các màu, dù thế nào thì chị cũng phải chạy đến nằm lăn trên bãi cỏ đó một lúc mới thỏa lòng!
Chị ơi! Em rất vui vì biết chị cùng sở thích như em! Hơi mơ mộng một chút phải không chị? Nhưng là sở thích mất rồi! Mỗi lần về quê, em cùng lũ bạn cùng lên đồi, ngắm hoa sim, hoa me, hoa chạc chìu, hoa dẻ...cùng nhau nằm ra bãi cỏ ăn khoai nướng, ăn dái mít chấm muối ớt mà nhắc kỷ niệm xưa...Mỗi lần dạo bộ thấy hoa dại là ngẩn ngơ nhìn theo...
XóaThay mặt Xuân Sơn, em cám ơn chị thật nhiều về lời cảm nhận này ạ!
Em chúc chị cùng gia đình luôn vui, khỏe, HP!
Cảm nhận từ: Chử Thu Hằng [Bạn đọcr] Email 18.03.14@18:20
Trả lờiXóaChào chị Bình. Em qua đọc bài thơ của chị và bài bình của tác giả Huỳnh Xuân Sơn. Chúc mừng thơ chị được nhiều người đồng cảm.
Em có góp ý nhỏ là chị nên thay chữ "bông" bằng chữ khác, chẳng hạn chữ "ngàn", bởi một bông hoa sao đủ để rải; và chị có thể ngắt dòng câu cuối cho nổi ý hơn.
Cám ơn người đẹp đã ghé thăm tàu ngựa! Đọc, cảm nhận và có lời góp ý.
XóaMình ngoại đạo với văn chương, viết theo cảm xúc thôi.Mình sẽ tiếp thu ý kiến đóng góp một cách trân trọng.
Cảm nhận từ: Trường Minh [Bạn đọc] Email 18.03.14@22:16
Trả lờiXóaBạn Ngựa thân mến!
Khi thưởng thức các bài thơ do Bạn sáng tác, mình ưng rất nhiều bài. Ví như gần đây nhất là bài HOA ĐỒNG NỘI - ý tứ, tư tưởng... của bài thơ sáng như ban ngày - bài thơ là lời tự sự của một cô gái sinh ra từ một miền quê nghèo nhưng đầy nghị lực, đầy sức sống nhưng vô cùng khiêm tốn, khiêm nhường... nhắn gửi cho ai đó (nay mới đọc hết các cảm nhận bài thơ đó thì thấy, nhiều người viết cảm nhận sau mình cũng tương tự như vậy), không có gì phải băn khoăn cả nên mình viết cảm nhận ngay và rất ngắn. Có vài bài mình chưa thật sự ưng, nhưng xét cho cùng chưa đến mức phải góp ý (và chắc gì Mình đã góp ý đúng).
Nêu được chính kiến - viết được cảm nhận như Huỳnh Xuân Sơn... nói trên thì không nhiều và trong đó chắc chắn không có tên Mình, nhưng mình luôn mong có người cảm nhận về thơ của Bạn như Huỳnh Xuân Sơn để thơ của bạn được bay cao hơn Ngựa à (Vì nhiều bài thơ của Bạn đáng được như thế).
Việc học tập, rút kinh nghiệm để tiến bộ là cần thiết của tất cả những người chân chính. Nhưng, nếu được so sánh thì mình thấy rằng, với Ngựa mà phát huy được hết khả năng hiện có thì đã có ích cho đời, cho bạn bè nhiều rồi.
Tâm sự của trên đây hơi dài, mong bạn đọc, hiểu và cảm thông về sự chân thành của Mình nhé!
-------
Cám ơn Bạn rất nhiều!
Cảm nhận từ: Trường Minh [Bạn đọc] Email 17.03.14@21:36
XóaChúc mừng bạn Ngựa đã có những bạn đọc có trái tim và tài năng, đã ghi được những dòng cảm nhận thật chí lý, thật tình, thật sát với tư tưởng của bài thơ!
Mình vẫn hy vọng, sẽ có những tác giả khác tiếp tục viết cảm nhận về bài thơ "Hoa đồng nội". Vì bài thơ đó cùng với giãi bày của tác giả là thật hay, thật lay động lòng người!
-------
- Xin tỏ lòng ngưỡng mộ tác giả của cảm nhận bài thơ "Hoa đồng nội"- Huỳnh Xuân Sơn!
- Chúc Ngựa mạnh khỏe, lạc quan và tiếp tục có nhiều thơ hay!
Ngựa cám ơn anh Trường Mình đã ghé thăm, đọc và ghi cảm nhận sâu sắc!
XóaThay mặt Huỳnh Xuân Sơn, Ngựa em cám ơn anh đã ngưỡng mộ bạn ấy về tài bình thơ!
Thư gửi Xuân Sơn.
Trả lờiXóaTrong thời điểm cảm xúc ắp đầy , Xuân sơn đã viết một bài cảm nhận thật tuyệt vời. Khác những gì trước đây lão từng đọc , Xuân Sơn nặng về phân tích và mổ xẻ , thì bài cảm nhận này viết hoàn toàn trên nền cảm xúc ngọt ngào , vừa dâng trào vừa sâu lắng thứ tình cảm đồng cảm với tác giả. Ngoài cái tình chân thành , nó còn hiện diện sự tinh tế cảm nhận của một người giàu tình cảm và vốn sống.
Thật ngọt ngào cả thơ lẫn lời bình , tuy muộn nhưng cho lão gửi lời chúc mừng đến cả hai người .
Thư này gửi đến Xuân Sơn
XóaThông qua nhà Ngựa, để còn...vỗ tay! :b):b):b)
Thư gửi Xuân Sơn.
Trả lờiXóaTrong thời điểm cảm xúc ắp đầy , Xuân sơn đã viết một bài cảm nhận thật tuyệt vời. Khác những gì trước đây lão từng đọc , Xuân Sơn nặng về phân tích và mổ xẻ , thì bài cảm nhận này viết hoàn toàn trên nền cảm xúc ngọt ngào , vừa dâng trào vừa sâu lắng thứ tình cảm đồng cảm với tác giả. Ngoài cái tình chân thành , nó còn hiện diện sự tinh tế cảm nhận của một người giàu tình cảm và vốn sống.
Thật ngọt ngào cả thơ lẫn lời bình , tuy muộn nhưng cho lão gửi lời chúc mừng đến cả hai người .
Hì hì...hôm ni mới thấy Lão lò dò ra khỏi nhà! Chắc dạo này lão chú tâm mần ăn đây mà.
XóaÍt thấy lão làm thơ, nhưng phải công nhận lão có tài thẩm thấu thơ. Lão viết cảm nhận khá sát với chủ ý của tác giả. Đôi lúc còn triển khai những ý rất hay khiến tác giả bất ngờ.
Thay mặt Xuân Sơn cám ơn Lão nha! Chúc Lão luôn khỏe, làm ăn tấn tới, mau có bài mới, để chị Ngựa còm thơ!