Đã nhiều lần dừng lại chờ đèn đỏ nơi ngã tư đầu ngõ, những cành lá bàng xòe tán rộng như chiếc ô che cho tôi khỏi nắng. Thế rồi một hôm, khi ngước mặt lên trời, cây bàng trơ trụi lá! Những cành khô khẳng khiu như những cánh tay già nua, mệt mỏi... Dừng hẳn xe trên vỉa hè, với máy ảnh sẵn có trong tay, tôi chụp lia lịa và lạ chưa, những câu thơ của chị cứ thế ùa về...
Lạc bước dưới chiều cuối phố
Thương bàng nhớ lá chơ vơ
Còn chiếc cuối cùng sót lại
Níu hờ vương vấn cành khô...
Thương bàng nhớ lá chơ vơ
Còn chiếc cuối cùng sót lại
Níu hờ vương vấn cành khô...
(Trong bài "Chiều đông")
Khổ thơ tả thực về những gì tôi đã chứng kiến, chỉ khác một điều chị đã thổi hồn cho những chiếc lá bàng qua lời tâm sự của mình về nhân tình thế thái. Lá đã rơi về cội chỉ còn trơ lại những cành khô khẳng khiu đến tội nghiệp. Dẫu biết chiếc cuối cùng dù ương bướng cũng sẽ phải rơi như quy luật muôn đời của tái tạo tự nhiên. Vậy mà sao vẫn thấy xót xa trong lòng nhiều lắm!
Không biết từ khi nào tôi vẫn hay lãng đãng với những suy tư của mình như thế để hòa cùng tâm sự của chị trên mọi nẻo đường hay mỗi góc phố quen. Cũng nhiều lần khi lang thang về ngoại ô chụp hình, bắt gặp những cánh đồng hoa cỏ ngút ngàn tôi lại nhớ đến những vần thơ mộc mạc, giản dị nhưng giàu hình ảnh và nhạc điệu của chị.
Âm thầm trong gió đùa reoBông hoa đồng nội, rải nghèo lối đi
Bứt lên, dằn xuống mà chi
Hoa giống em. Chẳng có gì. Hoang sơ...
(Bài thơ Hoa đồng nội)
Dường như chị đã nói hộ cho tâm tình của tôi rồi đấy. Tâm tình của "bông hoa đồng nội" dung dị, khiêm nhường, hoang sơ... mà cuộc đời thăng trầm đôi lần đã muốn chối bỏ vì căn bệnh hiểm nghèo. Nhưng rồi như loài cỏ dại với sức sống mãnh liệt, không chịu khuất phục mà vượt lên số phận.
Trên con đường ngày hai buổi đến công ty làm việc, thấp thoáng sau những tòa nhà cao tầng là đỉnh Sơn Trà chiều chiều mây phủ, là dãy Hải Vân bồng bềnh mây trắng lang thang như muốn sà xuống phố. Tất cả đều gợi lên trong tôi một cảm giác nao nao trong lòng. Không để lỡ những khoảnh khắc ấy, tôi nhiều lần dừng lại để ghi hình. Có lẽ điều thú vị không chỉ vì mình chụp được đám mây ưng ý, mà vì tôi chợt nhớ đến chị với những câu thơ thật phù hợp bức hình tôi chụp. Cứ như thể chị đã làm sẵn để chờ tặng riêng tôi vậy.
Mây trắng đầu non sà xuống phố
Gửi theo nỗi nhớ lũy tre làng
Ai bỏ tình ai đi biền biệt
Mây trắng ơ hờ... trắng lang thang...
Gửi theo nỗi nhớ lũy tre làng
Ai bỏ tình ai đi biền biệt
Mây trắng ơ hờ... trắng lang thang...
(Bài thơ Mây trắng...)
Bao năm rồi sống ở thành phố, công việc ngày tiếp ngày, tôi gắn cuộc sống của mình với quán sá, phố phường, với sự tất tả cùng những so kè, đổi chác, với những ồn ào cùng bao toan tính thiệt hơn. Bao mỏi mệt vây quanh đã thay cho những niềm háo hức. Bao ngậm ngùi, nghĩ suy đã thế chỗ cho những niềm vui bất chợt... Thế rồi vô tình bỏ lại sau lưng mình bao hoài niệm về quê xưa... Tôi thầm cảm ơn chị đã nói hộ lòng tôi, đã đánh thức nhẹ nhàng những điều mà bấy lâu nay có lúc tôi để nó ngủ vùi trong tiềm thức.
Tôi cũng đã hòa điệu cùng tác giả không phải bằng thơ, bằng sự cảm nhận của những con chữ mà là những hình ảnh tôi ghi lại được. Nhưng không phải khi nào hình ảnh cũng có thể nói hết được sự đồng điệu ấy của tôi và chị.
"Kìa giọt sương sớm vu vơ
Đậu trên lá, cũng ngu ngơ một mình
Hình như sương chẳng vô tình
Trắng cô đơn đọng rồi nhìn sang tôi..."
Hình như sương chẳng vô tình
Trắng cô đơn đọng rồi nhìn sang tôi..."
(Bài thơ Giọt sương)
Một điều gì đó thật khó diễn tả thành lời khi cảm nhận sự cô đơn của những giọt sương mai trên lá cỏ. Nó sẽ làm cho tia nắng bớt gắt gao hơn nhưng cũng vì nắng, vì gió nó có còn đâu trên cõi đời này! Vâng, giọt sương cũng có linh hồn, tôi hình dung sự đớn đau của nó, và đã viết họa lại cùng bài thơ của chị:
Giọt sương hay giọt lệ rơi
Long lanh nhỏ xuống như lời thở than
Hình như... sương cũng băn khoăn
Còn gì đọng lại khi thành hư vô?!
Chị và tôi đã có những tháng ngày làm "bạn ảo" của nhau ở sân chơi Blog Yahoo Việt Nam . Từ những đối đáp văn thơ đã xích gần lại hơn những tâm hồn yêu văn chương thực sự. Với bạn bè, không khó để nhận ra chị, một cây bút với những vần thơ mượt mà, đằm thắm nhưng cũng nhiều trăn trở với cuộc đời qua sự quan sát sự vật, hiện tượng xung quanh mình. Chị ít khi dùng mỹ từ cho thơ của mình nhưng những câu thơ của chị vẫn toát lên nét đẹp của sự trẻ trung, lạc quan và tin yêu cuộc sống.
Vui buồn em thả vần thơ
Hồn nhiên như thuở mình vừa yêu nhau Ngoài hiên giọt nắng rớt vào
Ngon như trái cấm ai trao lần đầu...
(Hồn nhiên)
Ôi! Một sự ví von không thể hay hơn được nữa! Khi đọc "hồn nhiên" của chị hỏi mấy ai không nhớ lại "cái thuở ban đầu lưu luyến" của chính mình chứ?! Còn tôi thì "hùa" cùng với chị:
Hồn nhiên như buổi ban đầu
Trao nhau trái cấm... Ôi chao thẹn thùng!
Suốt ngày chộn rộn nhớ nhung
Những mong lại được ngồi cùng bên nhau...
Ai cũng biết rằng thơ không chở được hết niềm vui, nỗi buồn, tiếng khóc, tiếng cười nhân thế nhưng thơ cho ta một nơi gửi gắm nông sâu lòng mình... thơ mang cốt cách, hồn vía của người làm thơ là thế. Đã nhiều năm đọc thơ chị tôi nhận thấy các con chữ của chị đều có nhịp sống, có hơi thở với những suy tư, trăn trở riêng mình rất nữ tính và dịu dàng, đằm thắm.
Tình xưa như thể chất men
Ủ trong ký ức, dậy miền thương yêu...Chân trần sỏi đá rong rêu
Bỗng dưng khẽ chạm... liêu xiêu bóng mình...
(Trong bài "Khúc tình tháng Giêng")
Một chút nuối tiếc trong cuộc đời hỏi mấy ai tránh khỏi?! Khi tuổi đã xế chiều người ta thường hay nghĩ về quá khứ, nghĩ về ngày xanh với những ước mơ khi nó chưa tan vỡ. Thế rồi như chạm vào miền ký ức xa xưa, những tưởng rằng nó đã ngủ quên cùng tháng năm tất tả, ngược xuôi, nào hay, như chất men vừa độ làm khơi dậy một miền thương yêu...
...Giêng xưa... nghiêng bóng ta mình
Giêng nay... vương vấn chút tình ngày xuân
Tháng Giêng
Riêng đến tần ngần...
Vẳng câu Quan họ
Hỏi thầm: Còn duyên?
Giêng nay... vương vấn chút tình ngày xuân
Tháng Giêng
Riêng đến tần ngần...
Vẳng câu Quan họ
Hỏi thầm: Còn duyên?
(Trong bài "Còn duyên")
Từ sự đồng cảm trong cách nghĩ, trong nếp sinh hoạt hay đến cả những hoài niệm về quá khứ "Còn duyên" của chị được viết ra khi chị đọc cảm nhận của tôi cho bài "Quan họ ngỏ lời" (thơ Vũ Tuấn Anh). Còn duyên hay đã hết duyên thì tác giả biết rõ nhưng tôi cám ơn chị đã cho tôi thưởng thức bài thơ hay và hơn nữa, từ "Còn duyên" của chị, tôi viết nên "Lời hẹn tháng Giêng" của mình.
Giêng xưa sóng sánh mắt cười
Đượm câu hò hẹn thắm lời giao duyên
Gặp nhau ngồi tựa mạn thuyền
Anh xin trao tặng cả miền dân ca...
(Trong bài "Lời hẹn tháng Giêng" - Như Mai)
Có lẽ sự đồng cảm trong tâm hồn của tác giả với người đọc là rất lớn nên những câu thơ dường như đã không còn là của riêng chị nữa rồi, nó đã là của tôi, của bạn, của mọi người... Chị đã thay tôi, thay các bạn nói lên nỗi lòng khi chạm tới tuổi xế chiều của đời mình.
Biết ta mệt mỏi đường dài
Sợi mưa quấn lấy hình hài mong manh
Biết ta tóc chẳng còn xanh
Lũ chim ríu rít, dỗ dành giấc sâu...
Sợi mưa quấn lấy hình hài mong manh
Biết ta tóc chẳng còn xanh
Lũ chim ríu rít, dỗ dành giấc sâu...
(Trong bài "Biết ta, hiểu mình")
Chị đã tìm thấy sự an ủi, vỗ về mình từ những điều thân thuộc xung quanh. Cuộc sống đẹp biết bao khi ta "biết" và đồng thời ta "hiểu" cuộc đời cần phải biết đón nhận và cũng cần phải biết chấp nhận nữa. Biết suy nghĩ lạc quan và và hiểu rằng trong mọi hoàn cảnh phải biết tìm thấy nét đẹp riêng của nó mà vực dậy niềm tin dù cho đó chỉ là niềm tin mong manh.
Tóc phai màu theo nắng gió thời gian
Mà trái tim vẫn nồng nàn thắp lửa
Muốn níu xuân dài thêm chút nữa
Nên nụ cười tươi mãi giữ niềm tin...
Mà trái tim vẫn nồng nàn thắp lửa
Muốn níu xuân dài thêm chút nữa
Nên nụ cười tươi mãi giữ niềm tin...
(Bài thơ Niềm tin)
Tôi và chị đã "gặp nhau" từ những đồng cảm trong thơ, văn, nhạc họa để rồi đến một ngày trời run rủi cho tôi và chị cùng nhau sống chung một thành phố. Từ mối quan hệ "bạn ảo" chị và tôi đã bước ra cuộc đời thật với tất cả sự tôn trọng và yêu mến dành cho nhau. Một ngày mùa thu năm 2012, chúng tôi gặp nhau cùng những người bạn quen biết trên Internet. Niềm vui vỡ òa để tiếp theo đó là những lần thăm hỏi, động viên, an ủi, vỗ về...
Ký ức như cuốn phim quay chậm để tôi nhớ về lần đầu tiên tôi gặp chị... Cái tên "Ngựa Mỏi Chân Rồi" làm tôi tò mò thích thú khi nó lưu dấu trên phần "khách viếng thăm" ở trang blog Yahoo của tôi. Tôi cứ tưởng mình sẽ gặp một "anh chàng" nào đó, thế rồi mon men theo chân đến thăm "nhà"... Tôi bắt gặp hình ảnh màu tím hoa Mua và những câu thơ thật mềm mại, nữ tính.
"Đá và Hoa" - Ảnh Ngô Toàn Thắng (Phú Thọ) |
Màu vàng nắng biết đong đưa hờn dỗi
Và thương lắm một cành mua vô tội
Da diết hoài... với màu tím thủy chung.
(Đề thơ cho ảnh)
Bức ảnh và bài thơ như một dấu tích ghi nhớ cuộc gặp của tôi và chị để từ đó mối quan hệ khăng khít bắt đầu. Phải chăng màu tím thủy chung kia đã là cầu nối cho tình cảm của chúng tôi lớn lên mỗi ngày.
Ơi con chim nhỏ bay mô rứa?
Ta gửi cho em tiếng thầm thì
Hãy nói với người mà ta yêu
Những dòng suy nghĩ buổi sớm chiều
Nhớ bảo em ta đừng khóc nhé
Kẻo lòng ta đè nặng nỗi đau nhiều...
Ta gửi cho em tiếng thầm thì
Hãy nói với người mà ta yêu
Những dòng suy nghĩ buổi sớm chiều
Nhớ bảo em ta đừng khóc nhé
Kẻo lòng ta đè nặng nỗi đau nhiều...
(Trích trong bài "Nhắn gửi")
Ngoài việc chăm chút ân cần như tình mẹ, chị nhắn nhủ em gái qua thơ khi nó bị ốm khá nặng và cũng là lời chị "nhắn gửi" bạn bè blog cùng quan tâm chia sẻ. Thầm cảm ơn tấm lòng yêu thương, nhân hậu của chị tôi chỉ biết lặng lẽ đón nhận và âm thầm gom góp những yêu thương mà chị dành cho mình.
Đúng vào dịp sinh nhật năm ngoái, tôi cùng công ty đi nghỉ ở Vũng Tàu. Sáng tinh mơ, một số điện thoại lạ hoắc gọi vào máy mình... Tôi alô, nhưng đầu dây phía kia im lặng. Kiên nhẫn chờ đợi... thế rồi giọng hát chợt vút cao...
"Cho em về quê mình, cùng làm lúa, cùng làm đay
Cùng dệt cói, cùng đan mây
Tay em trổ vàng, tay anh chạm bạc,
Làm giàu cho quê hương
Hỡi người em gái mà ta yêu thương
Thái Bình ta đó, mà em yêu thương..."
(Lời bài hát Nắng ấm quê hương của NS Vĩnh An)
Cùng dệt cói, cùng đan mây
Tay em trổ vàng, tay anh chạm bạc,
Làm giàu cho quê hương
Hỡi người em gái mà ta yêu thương
Thái Bình ta đó, mà em yêu thương..."
(Lời bài hát Nắng ấm quê hương của NS Vĩnh An)
Món quà sinh nhật bất ngờ, ý nghĩa tuyệt vời chị dành cho tôi từ số điện thoại của con trai mình - Cu Khoai! Giọng ca vàng một thời của đoàn văn công Quân khu 4 đã đưa tôi trở về với quê hương mình trong dịp kỷ niệm ngày sinh! Tôi hiểu rằng để đáp lại tấm chân tình chị dành cho mình không dễ, nhưng nghĩ cho cùng cũng chẳng khó lắm đâu, hãy cứ sống với nhau bằng sự quan tâm chân thành thì sẽ bền lâu thôi.
Bóng hình Em cùng nhớ mong vời vợi
Sáng hay chiều mỗi khi Em tới
Ta thấy đời phơi phới mùa Xuân...
Sáng hay chiều mỗi khi Em tới
Ta thấy đời phơi phới mùa Xuân...
(Trích trong bài "Em và ta")
Em mới là người phải cảm ơn đời đã cho mình người bạn, người chị, người mẹ hiền mới phải chứ ạ! Hơn mọi lời cảm ơn em sẽ sống đúng nghĩa một đứa em mà chị mong muốn nhé.
Tôi không có ý định giới thiệu về thơ của chị đến bạn bè, càng không muốn khoe khoang về những "món quà" tinh thần tôi nhận được từ chị. Đơn giản, tôi muốn giới thiệu đến các anh chị và bạn bè, những người đã có cơ hội gặp mặt và cả những người chưa một lần biết mặt nhau về những cuộc "gặp gỡ" giữa tôi và chị...
Những cuộc "gặp gỡ" nhau trong thơ, trong ảnh, trong nhạc và những lần chị em gặp nhau ở ngoài đời sống thực đã cho tôi hiểu vì đâu những câu thơ của chị chan chứa ân tình, giàu cảm xúc, bay bổng và lay động lòng người đến thế. Đằng sau nỗi đau thể xác chị phải gánh chịu một mình, bờ vai của chị còn là chỗ dựa cho người thân khi họ gặp chuyện không may. Tôi cũng đã hiểu một bờ vai cho người mình yêu quý dựa vào không chỉ là một bờ vai mạnh mẽ mà là một bờ vai bao dung, biết sẻ chia và nâng đỡ! Những bài thơ chị viết ra như con chim mang trong lồng ngực mình chiếc gai nhọn hoắt mà vẫn cất giọng vút cao, tiếng hát để muôn đời sau người đời còn nhớ mãi!
Xin cám ơn tất cả những ai đã quan tâm và đọc cùng tôi bài viết này! Nhân dịp sinh nhật thứ 60 của chị, tôi không có gì hơn xin gửi đến chị bài viết này thay lời cảm ơn cuộc đời đã mang chị đến với tôi!
Như Mai, 24/04/2014
[img]http://thatgia.vn/wp-content/uploads/2010/02/valentines-chocolate.jpg[/img]
Trả lờiXóaEm gởi quà nữa nè...Thật hạnh phúc chị nhé!
Ngọt ngào lắm socola
XóaCám ơn em đã tặng ta Phi Hùng
Nhân kỷ niệm sinh nhật lần thứ 60, Ngựa nhận được entry chúc mừng "Đà Nẵng bắn pháo hoa" của cụ Nói liều. Đã đăng và được mọi người vào chúc mừng, nhưng do mạng bị trục trặc nên bị nhíu cả mấy mươi comment lại. Mọi người thông cảm cho Ngựa nhé! Đang nhờ quân sư Như Mai gỡ, không biết có được không.
Trả lờiXóaNgựa mỏi chân rồi cũng trân trọng cám ơn món quà của em gái Như Mai \đã có bài viết như một món quà tặng.
Thanh Bình cảm thấy rất ấm lòng bởi được đón nhận tấm lòng của bè bạn!
Xin cop lại đưa về nhà để làm của riêng!
Chúc cho tình bạn hiếm có này bền chặt mãi
Trả lờiXóaEm cám ơn Lão Bà bà!
XóaTừ tâm đến tâm nên nó tuyệt vời hơn tất cả !
Trả lờiXóaNgựa rất vui về lời cảm nhận này của anh HHP!
XóaNhững đoản khúc thơ nao lòng cùng tình cảm chị em đằm thắm vẽ nên một trang đời như mơ !
Trả lờiXóaCảm ơn những vần thơ và chúc chị em tác giả những ngày vui dịu dàng !
Hì hì... Chị hát em lại khen hay
XóaEm viết chị cứ... vỗ tay anh ah!
Cám ơn anh Lý nhìu nha!
Chúc chị mãi hạnh phúc an vui chị nhé.
Trả lờiXóaChị cám ơn Mẫn đến thăm!
XóaSinh nhật hoàn hảo
Trả lờiXóaMuội " Ngựa " hiền thảo
An khang , Thanh Bình
Vui khỏe , hạnh phúc
Cám ơn lời chúc
XóaTặng muội của huynh
Tình mãi thắm tình
Anh em bè bạn...
Chúc tình chị em mãi mãi bền chặt, chúc sn 60 vui tươi hạnh phúc!
Trả lờiXóaEm rất vui được chị cùng chia sẻ niềm hạnh phúc trong ngày sinh nhật 60 mùa xuân của em! Cám ơn chị ah!
XóaCHÚC MỪNG SINH NHẬT CHỊ NMCR !
Trả lờiXóaThật tuyệt vời với những món quà vô giá phải không chị ?!
Chị Ngựa cám ơn bạn đã cảm nhận về những món quà mừng sinh nhật rất đáng trân trọng!
XóaMột món quà vô giá của tình yêu thương,trân trọng.
Trả lờiXóaChị thật hạnh phúc! Chúc mừng chị gái!
Đúng là chị rất xúc động và hạnh phúc khi nhận được món quà tinh thần bằng bài viết và clip thật công phu...Như Mai đã kể lại câu chuyện gặp nhau trên mạng ảo, rồi nắm tay nhau bước ra đời thường với những lời sâu thẳm từ trái tim.
XóaCám ơn Hồng Loan đã chia sẻ cùng chị!
Chúc bạn chiều chủ nhật dui dẻ!
Trả lờiXóaXS sang thăm chị. Đọc bài viết của chị Như Mai thật cảm động và nó cũng tiếp thêm cho em niềm tin vào thế giới ảo...mà tình rất thật chị nhỉ
XóaMấy hôm nay em bị 2014 cụ stlb nhốt nên qua muộn... Chúc chị vui nhé!
A không muộn vì em đã chúc sn chị trong màn pháo hoa sớm rồi....hihihi
@ Anh HC: Ngựa cám ơn anh Hồng Chiến đã sang thăm và chúc mừng!
Xóa@ Xuân Sơn: Rất vui em đã sang chia vui cùng chị! Cám ơn em thật nhiều! Chị em mình cũng biết nhau từ ảo, khi đã cầm điện thoại lên là như đã gặp nhau rồi. Mấy hôm nay bận em ah.
XóaQUÀ TẶNG THẬT TUYỆT VỜI CẢM ƠN NHƯ MAI VỚI MỘT BÀI VIẾT HAY VÀ CHÚC MỪNG SINH NHẬT NGỰA THÊM MỘT TUỔI ĐỜI THÊM NHIỀU NIỀM VUI VÀ HẠNH PHÚC
Trả lờiXóaDạ Em Ngựa cám ơn chị Nhã My đã cùng vui với món quà sinh nhật thật công phu và độc đáo! Rất vui chị đã đọc ah.
XóaChúc mừng chị miềng phát nựa hì hì
Trả lờiXóaCứ chúc nhau mãi cho đời thăng hoa chị miềng hi, ui cha hôm qua út đi Lao Bảo, trên nớ nắng chang chang lại có mưa giông nựa nên về đau hết cả đầu chừ chưa đỡ, út với Cúc đi xe đò, chưa khi mô đi xe đò chừ đi thử, mấy cái xe đò chạy như điên, lên LB 80 cây mà chúng đi có gần tiếng rưỡi thôi chị, cả khi về cũng rứa, mỗi lần đi LB về là khiếp đen luôn
Vui khỏe với hậu sinh dựt và những ngày lễ lớn của đất nước nhé chị miềng (~_~)
[img] http://i1093.photobucket.com/albums/i431/hienluong2/Chuc-mung/1236-1-vi-981e4e594932f8f92eeaee249d27e3c4_zpsb416a951.gif [/img]
[img] http://kimages.imikimi.com/image/1Cw1r-1dW.jpg [/img]
Hoa Lan đẹp, nhìn lại thấy chữ chúc mừng ngày quốc tế phụ nữ 8/3 mà út cười mãi, chị miềng cứ xem là hoa sinh nhật út tặng he. loài hoa Lan ni chỉ nở vào mùa Xuân thôi hì hì
XóaCám ơn Út BD đã gửi tặng giùm tui lẵng hoa sinh nhật PN :)) :)) :)) Ủy quyền cho Út tặng rồi nhé
XóaDạo ni eng Hiền Lương lười lên bài, về thăm quê đi tề, đi miết rứa e quên đàng về dà rồi cũng nên (~_~)
Xóa@ Bạch Dương:
XóaHoa Lan là chị vui rồi
Một màu tim tím như lời thủy chung
Em sang làm chị vui hung!
Đi Lao Bảo mần chi rứa?
Hai chị em đi buôn hàng Thái ah? :))
Chúc mừng Ngựa Mỏi Chân Rồi có được một người em tri kỉ tri âm hiểu chị và viết về thơ chị hay như thế ! :-r :)
Trả lờiXóaChị Ngựa rất vui khi nhận được món quà bất ngờ và ý nghĩa!
XóaNM thì em biết rồi! Em ấy có nhiều sở trường lắm!
Chị cám ơn Mặt trời nghe!
Một entry tuyệt vời.
Trả lờiXóaNgười viết tuyệt vời
Người nhận tuyệt hơn
:bh, :bh, :bh, :bh
Người cảm nhận càng tuyệt
XóaChia sẻ như tình thân
Cám ơn Sóng Trung Kiên!
Nhà chị vốn đã giàu có rồi, thêm cái này nữa thành ra giàu sụ! Hihi! :X
Trả lờiXóaMột vốn bốn lời em ơi (~_~)
XóaKhi nào OM ra đây
XóaChị san cho một ít
Út Bạch Dương muốn biết
Thì ngày lễ vô chơi!
Chúc em sinh nhật vui tươi
Trả lờiXóaThêm một tuổi,hát cười thỏa thuê
Thêm một tuổi,tóc thêm sợi bạc
Nhưng tâm hồn chẳng khác đôi mươi
Yêu thơ,yêu bạn,yêu đời
Dồi dào sức khỏe,ngời tươi sắc hình.
Thơ của chị cũng thắm tình
XóaChúc chị luôn khỏe để chị em mình ngâm nga
Ngày ngày vui với thi ca
Cám ơn chị thật nhiều nha chị ah
Chúc chị ngủ ngon!
CHÚC MỪNG SINH NHẬT EM
Trả lờiXóaNgựa em cám ơn người Đất Tổ nhé!
XóaBÀI VIẾT ẤM ÁP THẤM ĐƯỢM TÌNH NGƯỜI ĐÃ CUỐN HÚT NGƯỜI ĐỌC TỪ ĐẦU TỚI CUỐI
Trả lờiXóaÔi! Ngựa em rất vui vì anh Đức Tâm đã đọc và chia sẻ cùng món quà tặng từ em Như Mai nhân 60 mùa xuân!
XóaBÀI VIẾT CHẮC LÀ CỦA NGƯỜI TRI ÂM TRI KỈ MỚI ẤM ÁP TỚI VẬY
Trả lờiXóaĐúng như anh nhận xét! Ngựa em rất xúc động anh ah. Hai chị em từ giao lưu trên trang viết mà dắt tay nhau ra đời thường. May mắn là sống cùng thành phố, nên gặp nhau thường xuyên. Bài viết từ sâu thẳm tấm lòng như là tình thân ruột thịt. Cám ơn anh Đức Tâm nhiều lắm!
Xóao%o%o%
Trả lờiXóaẾch mần chi rứa Ếch ơi!
XóaTuyệt vời quá Ngựa ơi? Chúc mừng Sinh nhật muộn vì HHG ít vào Blog! Chúc mừng cho tình bạn tuyệt vơi của NGỰA MỎI CHÂN RỒI với NHƯ MAI giỏi giang xinh đẹp!
Trả lờiXóaCám ơn bạn đòng niên lâu ngày ghé thăm tàu ngựa!
XóaMình biết bạn trên từng cây số trên face mà! Hì hì...
Mọi người đều bỏ ta đi
Ta yêu spot nên vẫn còn... "lỳ" nơi đây!
Qua thăm Ngựa hơi muộn nhưng đọc được bài viết của Như Mai về tình cảm của hai chị em thật cảm động. Chúc cho tình cảm đó luôn mãi được phát triển và chúc Ngựa cùng gia dình luôn khỏe vui và hạnh phúc an lành!
Trả lờiXóaDạ. Một món quà bất ngờ và cảm động anh ah! Ngựa em rất vui được anh cùng chia sẻ bài viết từ sâu thẳm của tấm lòng em gái Như Mai.. Cám ơn anh thật nhiều!
XóaEm chúc anh cùng gia đình những ngày nghỉ lễ sum vầy đoàn tụ vui vẻ!