Thứ Bảy, 26 tháng 7, 2014

BẠN ĐỌC VỚI: THÁNG 7 QUÊ MÌNH

Huỳnh Xuân Sơn Cảm Nhận Bài Thơ "Tháng Bảy Quê Mình" Của Tác giả Lê Thanh Bình
Tháng Bảy về khắp các trang thơ ăm ắp những vần thơ viết về Quảng Trị nói riêng và chiến trường trên khắp cả nước nói chung. Không chỉ những chứng nhân của cuộc chiến, những nạn nhân của cuộc chiến, mà ngay cả những thế hệ sinh ra trong lửa đạn lớn lên trong thời bình cũng dâng trào cảm xúc gửi vào thơ.
Lê Thanh Bình là một trong những tác giả như thế. Chị sinh ra và lớn lên ở Vĩnh Linh Quảng Trị. Nơi có dòng sông Bến Hải có cầu Hiền Lương, có kỷ lục lớn nhất nước và có lẽ cũng xót xa nhất nước, tính trung bình mỗi người dân gánh trên vai 7 tấn bom đạn…
Nhưng trong tâm khảm người con đất Quảng Trị nay xa xứ, thì tình người, tình đất và tình quê hun đúc và lưu dấu trong tâm hồn chị bật lên thành những câu thơ chất chứa tình thơ sâu nặng. Chị đã có Một Quê Hương nức lòng bạn đọc về một Quảng trị anh hùng xác xơ trong bom đạn đã thay da đổi thịt.
Tháng Bảy này chị có một khúc tráng ca về Quảng Trị có lẽ đã làm nao nao rất nhiều bạn đọc của nhiều thế hệ trong đó có tôi.Khúc tráng ca ấy mang tên:
Tháng Bảy Quê Mình.
Mới mấy năm
Xa quê mình Quảng Trị
Mà triền miên
Thao thức nỗi nhớ quê…
Mảnh đất nghèo bên nớ bên ni
Ru các anh vỗ về… yên giấc ngủ
Thạch Hãn, Cổ Thành 81 ngày đêm lửa đỏ
Ai ngang qua không nghiêng mũ cúi đầu…
Đã qua rồi…
Anh ở bên ni Hiền Lương đêm mong ngày đợi
Em ở bên tê Bến Hải ngày đợi đêm trông
Hai ta chung tắm một dòng
Nước sông kia mát rượi … đôi lòng nóng ran…
Tháng 7 sẽ nhiều hơn các đoàn đến thăm
Về nghĩa trang Trường Sơn, Cổ thành Quảng Trị
Thắp nén hương thơm viếng các anh hùng, liệt sĩ
Gạt nước mắt vào trong để nhìn kỹ những dòng tên…
Ơi quê mình chẳng thể nào quên
Đất thép Vĩnh Linh … mẹ nuôi con trong lòng đất
Bát nước chè xanh nặng tình người chân chất
Quảng Trị mình giàu nhất những nghĩa trang…
“Có nơi mô như ở quê mình
Nên ai đi xa cũng hoài nỗi nhớ”
Tên núi tên sông , đồi cây, ngọn cỏ
Máu các chị các anh nhuộm đỏ đất này…
Trời vẫn xanh cao, đất vẫn dày
Sống mặt tiền, chết cũng mặt tiền đấy
Hãy dâng lên... những bông hoa vừa hái
Rồi hướng về những nấm mộ vô danh...(Lê Thanh Bình -Tháng 7/ 2014)

Vẫn là những vần thơ mượt mà trau chuốt của dòng thơ Lê Thanh Bình như ta vẫn thấy. Nhưng nay không phải những câu lục bát mượt mà, mà là một bài thơ theo thể Tự do khoáng đạt, không theo luật vần, với một nhịp điệu không êm ả, đôi khi như khúc ngoặt, lối rẽ … Chuyên chở những tứ thơ chất chứa bao trở trăn, nặng lòng của người thiếu phụ, với mảnh đất kiên cường trong chiến tranh năm xưa nay đã hồi sinh.
Nhưng, lại vẫn là chữ Nhưng làm nghẹn lòng người đọc khi biết “Quảng Trị quê mình giàu nhất Nghĩa trang”.
Là người Việt Nam có lẽ ai cũng biết cả nước chỉ có 4 nghĩa trang quốc gia, Nghĩa trang Điện Biên thuộc tỉnh Điện Biên, Nghĩa trang Hàng Dương thuộc Côn Đảo. Hai nghĩa trang quốc gia còn lại thuộc tỉnh Quảng Trị : Nghĩa Trang Trường Sơn, Nghĩa Trang Đường 9. Hơn hai vạn ngôi mộ đã được quy tập về hai nghĩa trang này.
Nhưng câu thơ này tác giả có lẽ muốn nói nhiều hơn thế…Tôi bấm “nghĩa trang liệt sĩ tỉnh Quảng Trị”. Kết quả có lẽ khiến cho nhiều người phải giật mình ngỡ ngàng khi nhìn Danh sách 72 nghĩa trang liệt sĩ…Trong khi chỉ có 1 thành phố,1 thị xã, 8 huyện. Một tỉnh với 10 đơn vị hành chính cấp huyện mà có tới 72 nghĩa trang liệt sĩ. Thử hỏi không giàu nhất nước sao được.
Hai nghĩa trang quốc gia hơn hai vạn ngôi mộ ,cả có danh và vô danh, 70 nghĩa trang còn lại nhỏ hơn…Tôi đã đọc được ở đâu đó người ta viết thế này : “Những ngôi mộ kề nhau, im lặng, Trắng đến lạnh người. Như mặt biển và hàng ngàn ngôi mộ chỉ như lớp sóng dồn nối đuổi nhau vỗ vào thời gian.”… nhưng thôi hãy để mỗi người tự nhẩm tính về sự “giàu nghĩa trang” của quê hương Quảng Trị.
Dòng sông Bến Hải chính là đôi bờ chia cắt dải đất mẹ thân thương. Thời chia cắt ấy hai bên tính từ bờ sông sâu vào 5km… được quy định là khu vực phi quân sự..vậy mà. Quảng Trị vẫn có một địa danh Khe Sanh nổi tiếng thế giới. Nơi ấy được coi như “địa ngục trần gian” hay là Điện Biên Phủ” thứ hai. Quảng Trị vẫn có Một sông Bến Hải, một cầu Ái Tử, một Cam Lộ,một Hướng Hóa,một Đông Hà, một Tà Cơn, một biển Cửa Tùng, Một Vĩnh Linh Thành đồng luỹ Thép, một Đường Chín Nam Lào, Một Thành Cổ, một Đại Lộ Kinh Hoàng…Chỉ cần nhắc tên những địa danh ấy là người nghe đã biết nó là chiến trường khốc liệt năm xưa…
Nhắc đến những địa danh ấy để thấu hiểu lòng người Quảng Trị xa quê với câu hỏi:
"Có nơi mô như ở quê mình
Nên ai đi xa cũng hoài nỗi nhớ"
Những tên núi tên sông đồi cây ngọn cỏ
Máu các chị các anh nhuộm đỏ đất này.
Nếu chỉ tính máu của các anh hùng liệt sĩ được quy tập vào hai nghĩa trang quốc gia mà đã thấy như “ lớp lớp sóng dồn đuổi vỗ vào thời gian”rồi. Hãy Tính thêm máu xương của những người còn nằm lại đâu đó giữa đại ngàn xanh, trong vườn tược ruộng nương nhà ai đó, trong lòng những con sông, con suối mà chưa tìm thấy được..Thêm một lượng máu xương không nhỏ của những người thương binh đã gửi lại một phần thân thể…Thêm máu xương của những người dân vô tội là nạn nhân của bom đạn không có mắt..
Sẽ là chưa đủ nếu không tính đến máu xương của những người lính bên kia chiến tuyến…Chiến tranh vốn là mất mát, vì quê hương, vì thời cuộc con người bắt buộc phải cầm súng hướng vào nhau, trên những mặt trận giao tranh ác liệt như Khe Sanh Như Cổ Thành như Đường 9 Nam Lào biết bao nhiêu xương máu đổ xuống. Để bây giờ bốn mươi năm sau khi tiếng súng đã im trên mảnh đất này. Người dân Quảng Trị nói riêng và người dân cả nước nói chung vẫn còn thấy “máu …nhuộm đỏ đất này.”
Nỗi niềm của tác giả, một người thiếu phụ sinh ra và lớn lên nơi mảnh đất ác liệt nhất của Quảng Trị..Huyện Vĩnh Linh nơi có con sông Bến Hải đôi bờ chia cắt…Chị “ Mới mấy năm./Xa quê mình Quảng Trị ./Mà triền miên./Thao thức nỗi nhớ quê…
Nỗi nhớ quê hương nào chỉ có tên đất tên sông, hay làng quê yêu dấu…mà tự đáy lòng người con “đất thép” còn trở trăn: “Mảnh đất nghèo bên nớ bên ni./ Ru các anh đêm ngày yên giấc ngủ”. Với những địa danh xưa nay khắc dấu trong tâm khảm người lính và người dân nơi đây có lẽ dù xa hay gần trong trái tim họ chưa một phút nào nguôi quên. Hình ảnh dòng nước Bến Hải, Thạch Hãn hôm nay êm đềm lặng lẽ trôi về biển hiền hoà mùa tháng 7 là thế. Mấy ai ngang qua còn nhớ “mùa hè đỏ lửa’ năm xưa “cả dòng sông là một nghĩa trang trôi” ( Thơ Hải Minh).
“Thạch Hãn, Cổ Thành 81 ngày đêm lửa đỏ”. Hôm nay nhất là tháng tri ân “Ai ngang qua không ngả mũ cúi đầu…” Đâu chỉ riêng những người dân Quảng Trị, Người hành hương trong cả nước, các cựu chiến binh về lại chiến trường xưa…Mà còn có nhiều rất nhiều du khách nước bạn đến đây, “ngả nón” nghiêng mình cúi đầu trước anh linh những người lính trẻ”. Sự tri ân nhắc nhớ như tác giả có lẽ đã chứng kiến rất nhiều nên chị đã chia sẻ với bạn thơ: Bao người ngả nón cúi đầu./ Có người chẳng nói lên câu…nghiêng mình./ Bởi còn nợ nghĩa nợ tình…” với những người đã khuất. Họ có lẽ không cần ai phải ngả nón kính cẩn tri ân…Ai nghiêng mình không nói được lên lời.? hãy để lương tâm đánh thức họ…
Nỗi lòng người thiếu phụ sống bên bờ ngăn cách dải đất mẹ, làm sao quên được những hồi ức dẫu “Đã qua rồi…” và xa rồi :
Anh ở bên ni Hiền Lương đêm mong ngày đợi./Em ở bên tê Bến Hải ngày đợi đêm trông./Hai ta chung tắm một dòng./ Nước sông kia mát rượi … đôi lòng nóng ran…”. Nhạc sĩ Lê Anh đã viết thay cho những chàng trai cô gái sống ở hai bên bờ sông ấy vào thời ngăn cách trong ca khúc Ôi Hiền Lương :
Có dòng sông nào chia cắt lứa đôi
Có dòng sông nào đò ngang cách trở
Dòng sông quê tôi
Dòng sông quê tôi một thời như thế
Ơi Hiền Lương Hiền Lương
Dòng sông hiền hoà
Tình người mặn mà ( Lê Anh Ôi Hiền Lương)
Quê hương Quảng Trị nay đã là nơi đến của rất nhiều hãng Lữ hành, và các đoàn cựu chiến binh về thăm chiến trường xưa, quanh năm ngay cả mùa bão lũ…. Tháng Tri ân những năm gần đây năm nào cũng thế. Nườm nượp các đoàn đến Quảng Trị …tỉnh Quảng Trị có hẳn một Nhà Đón Tiếp 27/7 tại Bắc cầu Đông Hà để đón hướng dẫn các đoàn thể và cá nhân cũng như thân nhân người đã khuất, đến dâng hương tại các nghĩa trang.
Nhưng với cái nhìn sâu thẳm của người thiếu phụ thì:
Tháng 7 sẽ nhiều hơn các đoàn đến thăm
Về nghĩa trang Trường Sơn, Cổ thành Quảng Trị
Thắp nén hương thơm viếng các anh hùng, liệt sĩ
Gạt nước mắt vào trong để nhìn kỹ những dòng tên…
Ơi quê mình chẳng thể nào quên
Đất thép Vĩnh Linh … mẹ nuôi con trong lòng đất
Bát nước chè xanh nặng tình người chân chất...

Với tâm tư người con đất Quảng hẳn chị đã nghẹn ngào mỗi khi ghé nơi đây. Hoặc giả chỉ cần nhìn những đoàn hành hương nườm nượp vào tháng bảy đã đủ nhói lên trong tim chị. Quê hương Đất Thép kiên cường, Mẹ nuôi con trong địa đạo, Quê hương chị một thời xơ xác vì chiến tranh nghèo của cải vật chất lắm, chỉ có “bát nước chè xanh nặng tình người chân chất.” Như tác giả Ngô Xuân Tiếu đã chia sẻ:
Hoài niệm một miền quê lửa đạn
Hố bom như mặt sàng
Thiếu mọi thứ chỉ thừa bom đạn
Quê hương ơi thương nhớ đất anh hùng
Quảng Bình Quảng trị kiên trung ( Ngô Xuân Tiếu)
Hay như Bloger lenguyenhong chia sẻ: “Quảng Trị mình cái gì cũng hai cả. Một làng chia hai. Một xã chia hai.Một huyện chia hai. Hai cầu Hiền Lương. Hai nghĩa trang Quốc Gia, Nhiều gia đình chia hai…Một mảnh đất đau thương anh dũng cả một thời đất nước chia hai, Mà Vĩnh Linh là hiển hiện rõ nhất. Mảnh đất này đi trước về sau chịu nhiều thua thiệt so với các địa phương khác cũng do chiến tranh tàn phá mà ra.”..Bao nhiêu tâm tư hồi ức nỗi niềm của người thiếu phụ xa quê, gửi gắm vào bài thơ nay cũng vào đoạn kết.
Trời vẫn xanh cao, đất vẫn dày
Sống mặt tiền, chết cũng mặt tiền đấy
Hãy dâng lên... những bông hoa vừa hái
Và nghĩ nhiều đến những nấm mộ vô danh...

Lại vẫn là những Nghĩa Trang điều cảm nhận của chị về quê là “giàu nhất”. Nhưng hiện tại hôm nay lại là điều nhức nhối mà chị muốn gửi gắm. Trời đất xưa nay vốn thế, cứ lẳng lặng. Thân xác mỗi một người thanh niên trai tráng ngã xuống đều đau đớn cho người thân như nhau. Cùng là người may mắn khi kết thúc chiến tranh được tìm thấy nơi yên nghỉ…Được về nằm trong nghĩa trang. Có tên tuổi, đơn vị, quê quán còn may mắn được người thân đồng đội tìm đến. Những ngôi mộ có tên nằm gần lối đi, hay đài tưởng niệm lúc nào cũng có khói hương…Xa xôi vào trong thì chỉ có người quản trang, hoặc người thân, đồng đội tìm đến…Người nằm trong mộ có tên đã vậy. Người vô danh thì sao? Càng xa đài tưởng niệm, càng sâu vào trong lối đi thử hỏi một năm có mấy cây chân nhang cháy trên đó…
Mà đâu có thể trách những người đến dâng hương tưởng niệm. Một nghĩa trang hơn một vạn ngôi mộ. thử hỏi có đoàn hành hương nào đi khắp lượt được. Xa xôi trong góc khuất của nghĩa trang, những ngôi mộ vô danh nếu may mắn nằm cạnh ngôi mộ có danh, có người thân đến nhận hương khói may ra có một đôi lần ấm nén hương thơm…. Bởi vậy mới thấy thấm thía câu “sống mặt tiền, chết cũng mặt tiền đấy”.
Thôi thì như tác giả viết “hãy dâng lên… những bông hoa vừa hái” hoa tươi thể hiện tấm lòng với người đã khuất…Tấm lòng tri ân xin hãy nghĩ tới “những nấm mộ vô danh…” Dấu ba chấm ấy, có lẽ dành riêng cho mỗi bạn đọc chúng ta tự chiêm nghiệm và chia sẻ…Với những anh hùng liệt sĩ chưa biết tên tuổi quê quán, với người dân thường không may bị bom đạn lạc đường cướp đi sinh mạng. Hay với những người lính của phía bên kia, Việt Nam có, các quốc gia khác có….Họ nằm rải rác đó đây trong những nấm mộ vô danh… Nghĩ về ai khi tưởng niệm là phần dành riêng cho mỗi bạn đọc.
Bài thơ Quê Mình Tháng Bảy của tác giả Lê Thanh Bình với cảm nhận của riêng tôi - thế hệ lớn lên trong hoà bình- Là như vậy.
Có thể đó chưa phải là tâm tư, là góc nhìn của tác giả cũng như phần đông bạn đọc. Nhưng xin hãy coi đây là tấm lòng với nén tâm nhang tôi dành cho những anh hùng liệt sĩ, dành cho những người là nạn nhân của chiến tranh, dành cho quê hương Quảng Trị nơi chiến trường ác liệt nhất năm xưa. Nếu có gì thiếu sót rất mong nhận được sự lượng thứ từ tác giả và bạn đọc.

Huỳnh Xuân Sơn-Tuy Hoà Phú Yên 24/7/2014
Nguồn: http://tho.com.vn/bai-viet/huynh-xuan-son-cam-nhan-bai-tho-thang-bay-que-minh-cua-tac-gia-le-thanh-binh/48664
Lê Thanh Bình cám ơn tác giả Huỳnh Xuân Sơn về bài cảm nhận này!Xin được cop về đây để mọi người cùng thưởng thức và chia sẻ.

39 nhận xét:

  1. Em có tấm lòng sâu nặng với quê hương và Huỳnh xuân Sơn đã cảm được tấm lòng đó...Một bài tráng ca...Đúng như cô ấy nhận xét!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ.Quê hương vẫn là nỗi niềm đau đáu của người đi xa hướng về. Nhưng những ngày này, Quảng Trị quê em lại như nóng lên chị ah!
      Em cám ơn chị đã chia sẻ!

      Xóa
  2. Thơ hay. Lời bình cũng thật đặc sắc. . Em chúc mừng chị.

    Cuối tuần chị vui ạ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị cám ơn Hoàng Anh đã ghé đọc!
      Tuần mới đầy hứng khởi nhé!

      Xóa
  3. Lại gặp Xuân Sơn đứng bên một bài thơ hay ở đây . Cảm ơn Ngựa !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bác Lý ah! Phải cám ơn nhà bình luận Huỳnh Xuân Sơn chứ!

      Xóa
  4. Nhân ngày TBLS 27/7 với bài thơ của chị Ngựa và bài bình của XS,càng tăng thêm ý nghĩa cho ngày tưởng nhớ !Chúc mừng và cảm ơn chị cùng XS đã mang đến bạn đọc những giây phút cảm nghiệm thiêng liêng !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị Ngựa rất vui được bạn bè đồng cảm và chia sẻ với bài thơ viết về quê hương được Huỳnh Xuân Sơn với bài cảm nhận rất tâm đắc!

      Xóa
  5. Chúc mừng chị lại được bình thơ
    Nhân ngày tháng bảy, nhân mùa tri ân

    Sáng ni út chở con gái rượu về thắp hương cho ba nhân ngày TBLS và cũng là 30 cuối tháng âm chị miềng nợ, trời ngoài miềng vẫn nắng gió nên đi xe máy gió cứ đẩy út hoài
    Chúc chị mãi mang trong mình nhiệt huyết của người Lính. Chiều thứ bảy an lành cùng Đè Nẵng tình người chị nhé !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Những ngày này chị em mình cùng thắp nén tâm nhang lên mộ ba và đồng đội đã yên nghĩ nơi cõi vĩnh hằng. Ngoài mình chắc đã bớt nắng, lại sang tháng 7 triền miên mưa ...
      Có mấy đứa cháu ngoài quê vô chơi. Kể chuyện Đông Hà.... Chiều ni ở đây mưa tô út ah!

      Xóa
  6. Chúc mừng Ngựa có thêm một bài thơ hay được cây bút HXS viết lời bình. Lời bình hay và sâu sắc lắm, nhờ đó mà tím cảm nhận bài thơ của chị sâu sắc hơn...
    Chiều an vui bên gia đình nha!
    [img]https://fbcdn-sphotos-h-a.akamaihd.net/hphotos-ak-xfp1/v/t1.0-9/p75x225/10470937_349679108519592_1379435589216062234_n.jpg[/img]

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị cám ơn Bằng Lăng Tím đã ghé thăm và chia vui cùng chị!
      Chúc em một tuần mới nhiều niềm vui!

      Xóa
  7. Bài thơ của chị đã hay rồi. Bài bình của Xuân Sơn lại giúp người đọc hiểu bài thơ sâu sắc hơn nữa.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Rất vui được em đồng cảm và chia sẻ cùng chị!

      Xóa
  8. Bạn Châu Thanh Thủy đã nói hết cả rồi. H.C chúc bạn ngày chủ nhật như ý!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn và chúc anh Hồng Chiến một tuần mới thật hứng khởi!

      Xóa
  9. Chị không sinh ra nơi vĩ tuyến đau thương
    mà cảm nhận nặng ân tình như rứa
    Nơi đã bao chiến sỹ hy sinh
    Vì tổ quốc đã ra đi mãi mãi.
    Mảnh đất anh hùng càng thêm rực lửa
    Máu các anh nhuộm đỏ quê hương
    Quảng trị quê tôi, hai tiếng gọi thiêng liêng
    Anh ngã xuống bên thành Quảng tri
    Bên bên hiền lương, đường về quê mẹ.
    Bên bến Của Tùng, Hồ xá thân yêu...
    ======
    Bài viết ý nghĩa và rất trân trọng chị ơi
    chúc chị chiều CN bình yên và HP ạ

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Quảng Trị quê mình qua chiến tranh và bão lũ
      Càng thấm thía tình người trong gian khổ đi lên!

      Đất quê hương đã cho chị niềm tin!
      Cám ơn em đã sang thăm và chia sẻ cùng chị!

      Xóa
  10. Huỳnh Thanh Sơn bình thơ của Ngựa hay là ngợi ca Quảng Trị ấy nhỉ???
    Bài thơ vốn dĩ đã hay rồi. nay có người bình nữa thì đúng là nhất Quảng Trị đấy.
    Nhưng sao Thanh Sơn gọi Ngựa (Lê Thanh Bình) là thiếu phụ nhỉ??? ("Nỗi niềm của tác giả, một người thiếu phụ sinh ra và lớn lên nơi mảnh đất ác liệt nhất của Quảng Trị". Có nhầm không hở HTS?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Sóng ah! Theo như Ngựa hiểu thì cả hai đó! Bài thơ nói về quê hương Quảng Trị những ngày tháng Bảy mà!
      -Quảng Trị trong mắt những người đã từng đến và đi qua cuộc chiến tranh đều rất ấn tượng.
      - Xuân Sơn dùng gọi Thanh Bình là thiếu phụ có lẽ không sai đâu. Một phụ nữ đã có chồng thì gọi là thiếu phụ. Ở đây dùng từ" Thiếu phụ" chỉ người phụ nữ còn trẻ một chút so với tuổi của Ngựa phải không Sóng?( Thiếu là trẻ, còn phụ là đã có chồng mà).
      Cám ơn Sóng đã ghé thăm, đọc và cảm nhận! Chúc buổi chiều an lành!

      Xóa
    2. Dịch nghĩa "Thiếu" là trẻ, "Phụ" là đã có chồng không đúng lắm đâu.
      Thường người ta hay dùng ( viết, dịch) 2 chử "Thiếu phụ", "Quả phụ" là chỉ người đàn bà mất chồng ( trẻ, hay già) mà thôi...
      he he he, thấy trái tai nên nói đại một chút, cũng chẳng cần tranh luận thêm làm chi
      Chỉ cần đọc bài thơ, bài cảm nhận hay là được rồi, Ngựa hè :bh :bh :bh

      Xóa
  11. Thơ Ngựa đã hay thêm sự đồng cảm của HXS nên càng chấp cánh bay xa hơn nữa

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em cám ơn chị! Dưới lời bình của Huỳnh Xuân Sơn, Thơ như thể hay hơn...

      Xóa
  12. Trả lời
    1. Chị em đang bận tiễn hè
      Mà tranh thủ chạy sang nghe luận bàn...

      Xóa
  13. Sang thăm không dám "múa rìu"
    Bao nhiêu ân nặng, bấy nhiêu nghĩa tình...
    Một thời máu lửa quang vinh
    Một thời chỉ biết quên mình vì dân
    Hôm nay cả nước tri ân
    Bến sông vang nhẹ bước chân thuở nào
    Hoa đăng như những vì sao
    Máu anh hòa nước ngấm vào trong tim...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Quê ơi biết mấy thân thương
      Một vuông cát trắng vùi xương bao người
      Chiến tranh đã hết lâu rồi
      Mình ngồi khâu lại những lời ca thương!
      "Câu hò bên bến Hiền Lương"
      Chiều nay xin hát gửi phương trời này...

      Xóa
  14. ANH NGHĨ LỜI THƠ HAY HƠN EM À

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ. Thơ làm cho cảm xúc của bạn đọc bật lên lời cảm nhận tự đáy lòng đó anh!

      Xóa
  15. TRẦN MINH LÊ15:25 27/07/2014
    Huỳnh Xuân Sơn luôn có góc nhìn rất tinh tế và cặn kẽ những bài thơ chị nhỉ -
    Chúc mừng tác giả bài thơ -chúc mừng người bình thơ đã cho người đọc thấu hiểu ....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Một sự đồng cảm đáng trân trọng trong những ngày này phải không Trần Minh Lê!
      Cám ơn bạn đã ghé đọc và cảm nhận.

      Xóa
  16. Một bài thơ thật hay, một tình cảm chân thực, nặng lòng với quê hương, một lời tri ân thật nhẹ nhàng mà sâu lắng khiến người đọc đọc xong bồi hồi xúc động ! Bài bình của HXS viết rất sâu sắc, đã lột tả được điều đó. Chúc mừng Ngựa. Anh dạo này bận quá, ít lên blog, nhg bị Ngựa quở trách nên tranh thủ ghé thăm sk Ngựa đây. Chúc cho nhà thơ có nhiều sức khoẻ và nguồn thơ luôn dâng trào trong em.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ. Thấy anh bỏ nhà đi mô cả 2 tháng rồi, em gái sang mấy lần chỉ có bài cũ nên"nhắc khéo" đó mà!
      Ngựa em cám ơn anh Hiền Lương đã ghé thăm và chia vui!
      Bận cũng là có niềm vui rồi! Nhưng phải luôn khỏe nghe anh!

      Xóa
  17. Những gì từ trái tim sẽ đi thẳng đến trái tim chị nhỉ?
    Em sang thăm chị, đọc thơ và bài bình, nếu khen e ngôn từ không chuyển được ý của mình. Cảm và giữ trong lòng .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chắc dạo này em bận, không có thời gian cho blog. Chị chúc em bận bịu với niềm vui hàng ngày.
      Điều gì cũng không đọng lại, chỉ từ trái tim đến trái tim là lưu giữ hoài phải không em!
      Chị cám ơn em đã ghé thăm và để lại lời cảm nhận.

      Xóa
  18. Không khen không được
    Thơ hay xúc động quá thôi
    Bài bình thêm tỏ ngất say nỗi niềm

    CHÚC TB NGÀY MỚI AN LÀNH EM NHÉ

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lòng vương vẫn mãi với quê
      Lâu lâu mới có dịp về ra thăm
      Ngựa anh chia sẻ nỗi niềm
      Cám ơn và chúc bình yên từng ngày...

      Xóa
:)) w-) :-j :D ;) :p :-( :) :( :X =(( :-o :-/ :-* ;;) :| :-T :] x( o% b-( :-L @X =)) :-? :-h I-) :bh :8) :b) :-s :-r :O) :m)


Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment:

Link : <a href="Link URL">CLICK HERE </a>
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]
Nhaccuatui : [nct]Link nhạc từ Nhaccuatui[/nct]

(Click vào dòng Đăng ký qua email để nhận thông báo trả lời comment)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang